Cảm ơn anh, vì tất cả cho em...

cảm ơn tình yêu

    Cảm ơn anh vì đã ở lại bên em, đã sẻ chia cùng em mọi buồn lo, day dứt, đã không để em độc hành trên những con đường cam go, nhọc nhằn, buồn tủi. Anh cho em cảm nhận được rằng em được yêu thương nhiều biết bao nhiêu. 

    Thật lạ kỳ cái cách mà chúng ta đã đến trong nhau. Em là một cá tính lạnh lùng và trầm mặc đến mức đôi lúc khô khan, buồn tẻ. Để bù lại tính cách đó của mình, em luôn mở lòng với tất cả mọi người, nhưng chuyện tình cảm thì gần như khó một ai có thể chạm đến trái tim em. Còn anh là một tâm hồn lãng mạn, nồng nàn, dịu dàng đến ấm áp. Anh khiến cho người khác phải nghẹt thở vì cái cách anh tỏ bày yêu thương của mình. Em rắc rối và tỉ mỉ đến phức tạp hóa mọi vấn đề. Vậy nên trong mắt em, anh đôi khi hời hợt và thiếu tinh tế. Chúng ta là hai đối cực trái ngược nhau. Phải chăng chính vì sự khác nhau đó mà chúng ta đã hút về phía nhau lúc nào không hay?

    Không phải là một tia chớp xẹt ngang tai rồi vụt tắt trên bầu trời trước bão, anh đến trong em bằng những cái chạm thật khẽ, thật nhẹ nhàng và từ tốn. Nhưng trái tim ương bướng của em vẫn câm lặng không đáp lời, dù đôi lúc tâm hồn em đã khẽ rung lên những nhịp đập bất chợt bởi những lời yêu thương tha thiết từ anh. Đó không phải là lần đầu tiên em được nghe ba tiếng thiêng liêng ấy, không phải lần đầu tiên một người con trai dành cho em những cảm xúc trìu mến và nói rằng em quan trọng đến bao nhiêu, người ta cần em đến nhường nào. Và cũng chính vì không phải lần đầu tiên nên em đã cẩn trọng niêm phong trái tim mình bằng một vỏ bọc cứng cáp. Em yêu những gì gũi gần thân thuộc, yêu những thứ giản đơn, không hoa mĩ mà chân thành. Đó là cái cách để em kéo mình đi xa anh, khi em sợ rằng trái tim mình nông nổi và chết đuối giữa những yêu thương lửa bừng nồng nàn ấy.

cảm ơn tình yêu

    Bằng những cái chạm thật nhẹ, anh không muốn làm em đau, không muốn em giật mình, lo sợ. Để rồi từ chỗ không tin anh, không tin vào những yêu thương anh trao, em bắt đầu hoài nghi trái tim mình. Anh khiến cho em cảm thấy mình không xứng đáng với những thương yêu chân thành ấy. Và một lần nữa, em lại chọn cách đẩy mình ra xa anh, không phải vì thiếu niềm tin ở anh, không phải vì em lo sợ mình bị tổn thương nữa mà em bắt đầu tư duy ngược lại. Trước anh, em không tin vào chính mình, em lo sợ sẽ làm anh tổn thương bởi bản tính lạnh lùng và kiên quyết của em. Bởi những gì em chưa hoàn thiện, em chưa xứng đáng. Em không thể cứ im lặng mãi để anh nhập nhằng hi vọng.

    Lờ đờ nước hến cho lòng tương tư.”

    Bến đỗ của em không phải là trái tim anh, mà là một bến bờ “lờ đờ nước hến”, nó khiến em bối rối, ưu tư khi không xác định được trái tim mình. “Hãy ngừng yêu em đi anh!” – Em luôn nói với anh như thế. Vì rồi em sợ rằng một ngày kia em sẽ làm anh đau khi em quay bước theo tiếng gọi của một tâm hồn khác, một tâm hồn đã từng ngự trị trong em bấy lâu. Dù đôi lúc, trước anh, em đã từng biết chờ đợi tín hiệu yêu thương lên tiếng trong tâm mình.

    Giá có ai đó nói cho em biết đâu là người quan trọng đối với em. Nhưng em không thể làm thế với anh. Không thể để anh đợi chờ em trong vô vọng. Em không thể ích kỷ vì chính bản thân mình. Và em đã trải lòng với anh tất cả, tất cả những gì em nghĩ suy. Anh lặng im tự nhấn mình vào niềm đau sâu kín. Nhưng rồi, chúng ta lại không thể xa nhau. Anh đã ở lại bên em mặc cho trái tim em vô thường câm lặng, mặc cho em không đáp lại yêu thương. Anh vẫn đợi, đợi em, dẫu biết một ngày kia anh có thể chịu nhiều đau đớn.

    Cảm ơn anh vì đã ở lại bên em, đã sẻ chia cùng em mọi buồn lo, day dứt, đã không để em độc hành trên những con đường cam go, nhọc nhằn, buồn tủi. Anh cho em cảm nhận được rằng em được yêu thương nhiều biết bao nhiêu. Cảm ơn vì anh đã hiểu cho em mà không một phút đòi hỏi, ghen hờn hay trách móc. Cảm ơn anh vì vẫn chờ đợi em như chờ đợi một vì sao xa lắc phía cuối đường chân trời.

cảm ơn tình yêu

    Anh có biết vì sao em chưa một lần đáp lời yêu thương? Chưa một lần trái tim em thốt lên câu yêu anh chờ đợi? Bởi vì em muốn người em yêu thương là duy nhất, tình yêu em là vĩnh cửu và tiếng yêu, vì thế, chỉ trao cho người thực sự là một nửa của cuộc đời em. Dù bây giờ em chưa đủ tinh tế để nhận ra ai đang đến gần mình, ai đã thuộc về mình, ai là duyên phận gắn với mình, dù giờ đây em chưa thể cất lên lời yêu thương ấy, nhưng em vẫn muốn nói với anh rằng, cảm ơn tình yêu anh đã dành cho em. Anh luôn mang đến cho em những nụ cười và những phút giây hạnh phúc. Em biết sống yêu thương khi được gần bên anh. Cảm ơn anh, vì tất cả, cho em…